Tạ từ nhé anh, lời chia tay em đã nói ra rồi. Có lẽ từ đây chấm dứt cho một cuộc tình, chấm dứt cho những tháng ngày bình yên hạnh phúc đã trở thành quá khứ.
Bàn tay anh buông ra nhẹ hẫng, vòng ôm anh không còn đam mê, ta tội tình gì phải siết chặt thêm sợi dây không còn sức hút khi ngọn lửa đã tàn?
Em chấp nhận, nhìn anh đi.
Chiếc bóng tình yêu đổ dài, em chôn chặt những tháng năm chỉ còn trong kỷ niệm, của những ngày hạnh phúc, ấm êm, em trở thành em của cay đắng, như thói đời vẫn thế.
Hình như không có hạnh phúc nào mang tên mãi mãi phải không anh? Hãy để tình yêu em ở lại và nằm sâu trong cát, hãy để em trở thành người đàn bà kiêu hãnh nhìn anh đi qua mà không rơi nước mắt.
Hãy để em đi ngược lại thời gian và dùng sơn che phủ những bức tranh kỷ niệm, của những đêm mưa vòng ôm anh trao em thật ấm. của những phút giây mà em biết sẽ đi qua , rất nhanh và biến mất.
em se den mot noi...........
Nơi ngày mai ấy hình bóng anh sẽ mất hút, chỉ có ánh mắt vẫn toả ra dư âm của những điều mang tên quá khứ.
Yêu thương muôn vạn lần không có tội, chỉ có những con người đang tự tay giết chết nó đi, chúng ta, đã đến lúc nên bước qua đời nhau, trả nhau về với thế giới mà khi sinh ra ta đã tự nhiên tồn tại.
Đừng tìm, hãy để lời yêu thương của em ở lại nơi đáy con tim, ngày mai có khi anh trở lại nơi vùng trời ta dã từng biết yêu thương , em đã không còn nữa.
Hoặc là em vẫn còn đấy, nhưng tim em đã trở thành sỏi đá, không còn biết đau.
dung nhin em!!!!
Anh đừng nhìn em, đừng đưa bàn tay lau vội những giọt nước mắt đã đông đá trên bờ mi em, đừng khắc hoạ những yêu thương cũ kỹ, đừng ôn lại những gì anh đã tự tay đánh mất.
Bởi khi yêu thương nằm trọn trong bàn tay anh, trong khả năng mà anh định đoạt, anh đã tự tay mình ném nó đi xa.
Những ngày mưa, những ngày nắng, rồi cũng sẽ đi qua, em sẽ biết yêu thương tran trong nhug ki niem con sot lai ,của những đam mê em tự tay mình níu giữ, và em chấp nhận hạnh phúc tồn tại đâu đó quanh mình bằng nỗi đau.
Lời cuối nhé anh, cho tình yêu em ở lại, từ đây mình xa nhau rồi, em sẽ khép chặt cánh cửa lòng, không bao giờ mở ra cho anh thêm một cơ hội nào có thể, anh về đi…….
Anh về đi………..
Em ngắt chiếc lá tàn úa trên cành và ném nó ra xa, em giữ lại cho mình một giọt nhựa, hãy để em tự do và hạnh phúc trong giọt nhựa mà em định đoạt nó cho cuộc đời mình.
Đừng níu giữ, đừng lôi kéo, khi anh đã không còn yêu em.
Em có là gì đâu? Khi yêu anh em đã cháy hết mình, yeu het lo`ng
Và giờ đây em không thể, không thể cứ lại là em đợi chờ những ban phát yêu thương từ anh như kẻ ăn mày ngửa tay chờ đợi.
Nếu không thể thì nên dừng lại, đừng nói về ngày mai.
Lệ đã cạn, những giọt nước mắt đã quá nhạt nhoà cho cuộc tình đi vào giây phút cuối.
Anh đừng tìm đến em, đừng níu giữ như một món đồ dùng đã chán mà không muốn bỏ đi.
Hãy đá em, đá em như một chiếc dép mòn dẹt anh đã đi tự quá lâu rồi, để tìm cho mình một đôi dép mới.
Tạ từ anh, em đi, em đi về con ngõ hẹp, để rồi từ đó trong giấc mơ của người đi qua bao mùa xuân hạ, như em có thêm những điều gì đón đợi em nào biết.
Chỉ biết rằng ai cũng có lòng tự trọng của bản thân, sợi dây xéo quá cũng mòn, nước chãy mãi thì đá cũng chẳng thể nào trơ cứng.
https://2img.net/r/ihimizer/img80/561/hgthnet1293188860110613.jpgCười đi và quay bước, em khép chặt lòng mình rồi, đừng tìm em thêm một lần nào nữa, nhé anh.
Chúng ta không còn nợ nhau gì nữa, lời chia tay em đã nói ra rồi…lời cuối cho tình yêu em ở lại.
Chúng mình chia tay.