Anh lặng lẽ đi về vùng tăm tối
Vùng ngập tràn kỷ niệm với hoài mong
Ở nơi ấy bốn mùa không thay đổi
Chỉ lạnh lùng mãi mãi một mùa đông
Ở nơi ấy không dấu chân người đến
Nên quanh năm không có tiếng nói cười
Ở nơi ấy không có yêu và ghét
Không đua chen , không giả dối như đời !
Ở nơi ấy anh trải lòng trong sáng
Đợi chờ em như từ thuở xa xưa
Rồi mãi mãi đớn đau từng đêm vắng
Cứ chập chờn đời thực với đời mơ !
Ở nơi ấy đôi lần em cũng đến
Nhưng lặng im và thấp thoáng xa xôi
Anh vội đến nhưng vẫn như muôn thuở
Sắp gần em thì hình bóng tan rồi !
Và anh ở mãi trong vùng tăm tối
Để lạnh lùng trọn kiếp với mùa đông